Xứ sở thần tiên của lớp 11A
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Xứ sở thần tiên của lớp 11A

xứ sở thần tiên của lớp 11A -NK 2008-2011
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 truyện tuổi chúng minh2

Go down 
Tác giảThông điệp
Mu_chu
Lính mới
Lính mới
Mu_chu


Tổng số bài gửi : 18
Điểm : 46

truyện tuổi chúng minh2 Empty
Bài gửiTiêu đề: truyện tuổi chúng minh2   truyện tuổi chúng minh2 Icon_minitimeMon Jul 06, 2009 7:01 pm

Truyện 2:
Chuyện tình nghìn lẽ một... "hiệp"
“Hiệp” thứ nhất: Đụng độ
Tại bãi giữ xe của trường có một con nhỏ đỏng đảnh, thắt hai bím tóc lắc lư, miệng cười toe toét. Nó đang rất yêu đời!
- Oái, oái, đau quá! Bộ đui à? Đi đứng mắt mũi kiểu gì kì vậy?
- Xin lỗi, xin lỗi, tớ không cố ý.
Nó gườm hắn một cái, giậm chân bành bạch như thể giũ sạch đất cát bám trên chân và tiếp tục đưa xe vào bãi gửi. Hắn thừ người, mắt cụp xuống, thở nhẹ:
- Con gái gì kì lạ, nhìn dễ thương vậy mà dữ ghê. Mới cán chân tí xíu đã giãy lên đành đạch. Khó hiểu!
Hắn lắc đầu, lấy lại phong độ, ủi xe về phía trước.
“Hiệp” thứ hai: Tái ngộ
- Này, đông nghẹt như thế thì làm sao chui vô nỗi.
- Ôi, tiểu thư ơi, vào xem đại đi, không thì trễ giờ vào lớp đó. Ngày đầu tiên học trường mới, đừng để bị ấn tượng xấu do trễ giờ.
Nhỏ bạn kéo tay nó chen chúc vào đám đông, phải chi học trường cũ, nó sẽ lên mặt là một cán bộ Đoàn mà:
- Tránh ra, tránh ra, nước sôi, đừng bon chen thế chứ.
Ắt hẳn tất cả sẽ dãn ra, nhường đường cho “cấp trên” liền. Đằng này mới chân ướt chân ráo vào trường, lên mặt kiểu đó coi bộ không hay cho lắm. Thôi thì đành vậy! Nó láo ngáo đưa tay rà từng tên một xem mình học lớp nào. Cốp! “a!
- Ui da, hôm nay ăn phải giống gì mà xui xẻo thế không biết?
Nó ngước lên, đồng thời hắn cũng ngước theo. À, thì ra là “người quen cũ”. Ban nãy chẳng phải tên này đã vô lễ với bàn chân ngọc ngà của nó sao? Bây giờ lại tặng cho nó một cú va đầu nổ đom đóm mắt. Thiệt hết biết! Có lẽ hắn là “sao quả tạ” của nó. Lại thêm một cái nhìn sắt như dao cắt, nó tách đám đông len ra ngoài. Tiếng trống vào lớp vang lên. Ôi thôi, nó vẫn chưa biết mình học lớp nào, do bị hắn phân tán tư tưởng nên khi nãy chưa dò xong tên lớp. Lần này thì trễ giờ thật rồi!
“Hiệp” thứ ba: Lại. . . tái ngộ
Nó hối hả chạy vào lớp, tất cả mọi người đâu đó đã yên vị. Nó cúi chào cô và quan sát bên dưới. Hên quá, hãy còn một chỗ trống. Nó vội vã vào chỗ ngồi rồi liếc nhìn hàng xóm kế bên tính làm quen. Choa, nó gục mặt, cười e lệ. Người ấy cũng khẽ đưa mắt qua nó, thì thầm:
- Cho xin lỗi chuyện ban nãy, tại vội quá nên...
- Ờ... ờ không sao, chuyện nhỏ í mà, dù gì thì tui cũng có lỗi.
- Vậy huề nhé?
Nó gật đầu, nhìn trộm sang thì thấy đằng ấy đang cười rất tươi. Ba lần gặp gỡ trong ba hoàn cảnh khác nhau, âu cũng là số trời.
“Hiệp” thứ tư : Tình hình trở nên căng thẳng
- Ừm, các em nghe đây, bạn Minh Nhật sẽ là lớp trưởng lớp ta.
Tin ấy nghe như sét đánh ngang tai, không thể nào chấp nhận được. Đường đường là một nhà lãnh đạo suốt chín năm liền mà nay lại bị tước ngôi một cách đau lòng thế ư?
Kẻ kiêm nhiệm chức vụ ấy không ai khác, chính là hắn. Lòng nó rối như tơ vò, có chút gì đó man mác buồn. Không được làm lớp trưởng, một sự thay đổi quá lớn, nó bắt đầu tập sống những ngày rảnh rang, không còn bận bịu công tác. Nhưng sao nó vẫn thấy không quen. Nhất là mỗi khi trông cái vẻ mặt đần đần của hắn đứng trước lớp phổ biến, thông báo thông tin. Ghét ghê, ưa không nỗi cái mặt đó của hắn. Hắn giả vờ bắt chuyện với nó nhưng nó làm lơ trả lời qua loa, không thèm nhìn mặt đối phương. Nó đang ganh tị với hắn! Lạ đấy nhỉ?
“Hiệp” thứ năm : Đôi bên giải hòa
Sáng nay bước vào lớp, nó thấy có gì đó là lạ. Bỏ qua cảm giác đó đi, hãy tiếp tục việc học của một ngày mới. Nhưng bất ngờ quá, hộc bàn nó có một gói quà nhỏ lấp lánh giấy bọc đủ màu. Một bức thư dài gần bằng sông Mê Kông, nó hồi hộp muốn lấy ra đọc nhưng lại cất vô. Để về nhà xem, ngồi coi ở lớp mất công mấy đôi mắt của các “bà tám” soi mói. Đang học mà nó cứ thấp thỏm chờ đến giờ về. Vậy là hôm nay xem như có một lỗ hổng kiến thức rồi. Bù lại nó nhận được một tình bạn tốt từ kẻ kế bên. Hắn tặng nó đôi cột tóc hình ông trăng ngộ nghĩnh, hắn còn hứa sẽ cùng nó học thật tốt. Hắn muốn so tài với nó, đích đến là kết quả thi học kì một. Nó lên mặt, đấu thì đấu, sợ gì?
“Hiệp” thứ sáu : Tạm biệt,
tớ phải đi đây
- Minh Nguyệt, em lên bàn đầu ngồi đi, ba em nhờ cô đổi chỗ vì mắt em không tốt, có kiếng thì nhớ đeo đó.
Nó lặng lẽ dọn sách vở chuyển lên trên ngồi. Hắn nhìn theo, tiếc nuối. Mà cũng chẳng sao, dù gì thì hắn cũng có thể trông thấy mọi cử chỉ hành động của nó từ phía sau. Riêng nó ngồi cách hắn vài bàn, lâu lâu có thể quay xuống nhìn hắn; nhưng không dám nhìn thẳng bởi nó mắc cỡ. Rồi bỗng dưng nó có cảm giác như mình đang bị theo dõi. Vì thế một lần nọ, nó cố tình quay xuống vờ hỏi bài nhỏ bạn. Nó xượng chín người, hắn đang nhìn nó một cách chăm chú, trìu mến. Qua ánh mắt ấy, nó nghi ngờ, chẳng lẽ hắn đã “cảm” nó thật rồi. Không thể, không thể, hắn là tên “mọt sách” hàng hiệu, đời nào lại có chuyện đó xảy ra, vô tư đi. Lần chuyển chỗ này đối với nó nên vui hay nên buồn nhỉ?
“Hiệp” thứ bảy : Tin đồn “dễ thương”
- Nguyệt nè, lớp trưởng thích cậu đó.
- Hả? Bậy bạ. Học không lo.
- Đâu cần phản ứng mạnh thế? Bộ bồ cũng thích lớp trưởng à?
- Ai nói vậy? Cái thứ cù lần như hắn thì tui làm sao thích nổi.
- Giấu hoài. Cả lớp ai cũng biết hết rồi.
Nó giật mình:
- Làm gì có chuyện đó, đừng có mà đồn tùm lum.
- Thế không thích lớp trưởng thật chứ?
- Không!
- Vậy tớ thích hắn nhé?
Nó gục mặt:
- Ừ. . . ừm.
Lớp nó từ dạo ấy cứ lục đục mãi, nó thì thừa biết bọn bạn đang “tám” về chuyện của nó và hắn. Lâu lâu có vài nhỏ bạn thật tình chạy lại hỏi nó chuyện thực hư. Nó cương quyết bảo rằng không và phản ứng dữ dội. Mà thái độ của nó như thế thì càng làm cho mấy nhỏ bạn thêm tin vào tin đồn. Nó tuy có vẻ bực mình nhưng trong lòng lại nao nao khó tả. Riêng hắn cứ cười khúc khích mãi. Tụi con trai, con gái hỏi gì hắn cũng gật đầu. Đối với nó, hắn lại nhìn bằng con mắt khác lạ, lẽ nào tin đồn ấy là sự thật?
“Hiệp” thứ tám: Chiến tranh nóng
Quả thực từ dạo ấy trở đi, bao tai họa vô cớ không biết từ đâu ập xuống đầu nó. Mở đầu là hàng loạt những thông tin nóng hổi rơi rãi đầy lớp. Này nhé, nó vẫn như thường ngày, vẻ mặt yêu đời bước vào lớp và bỗng trở nên xây xẩm mặt mày. Bọn con gái tụm năm tụm bảy đưa con mắt xéo qua một bên nhìn nó, bĩu môi, cười mỉa mai. Nó như người chết đứng, tự vỗ nhẹ vào má mình kiếm chút bình tĩnh để bước tiếp vào chỗ ngồi. Lại có tin đồn: “Lớp trưởng chê Minh Nguyệt xấu mà chảnh”. Cả lớp rỉ tai nhau và rỉ cả vào. . . tai nó. Nó tức điên lên. Gặp hắn, nó hầm hầm. Muốn hỏi mà không sao mở miệng được. Chỉ liếc hắn bằng cái nhìn sắc như dao.
“Hiệp” thứ chín: Chiến tranh lạnh
“Mình muốn được giải thích, cho mình năm phút đầu giờ chơi nhé?”
Nó cầm tờ giấy với nội dung trên từ tay một “chuyển phát thư” nghiệp dư (tức là thằng bạn cùng lớp). Nó định mở nhưng rồi gấp lại:
-Ai gửi cho tui vậy?
“Chuyển phát thư” gãi đầu, vung nhẹ tay:
-Nhật gửi cho Nguyệt đó.
Nó liếc về phía cuối lớp, hắn đang nhìn nó, ánh mắt vui, buồn, hi vọng, thất vọng lẫn lộn. Nó cười với “chuyển phát thư”, trả lại:
- Xin lỗi, tui không biết ai là Nhật cả.
Nó xoay người 180 độ ngồi vào bàn. Lá thư rơi xuống đất. “Chuyển phát thư” lượm từng mảnh giấy lên, đặt vào tay nó:
- Coi hay không là quyền của Nguyệt, nhưng chớ xả rác bừa bãi chứ.
Nó nhét thư vào cặp. Hắn thở dài, đúng như dự đoán, nút chỉ vẫn chưa được tháo. Hắn phải nghĩ cách khác thôi. Ra về:
- Nguyệt! Chờ chút, đừng giận nữa, để Nhật nói cho nghe.
Mặt nó lạnh băng rồi nó bình thản bước đi, kệ cho hắn đứng như trời trồng giữa sân, lờ đờ như người mất hồn. Khi đã ra khỏi tầm kiểm soát của hắn, nó cười: “Hắn đâu có nghĩ mình chảnh đâu!” Con gái, thật khó hiểu quá đi mất!
“Hiệp” thứ mười: Dĩ hòa vi quí
Bao lần minh oan không được, hắn xuất chiêu cuối. Sáng hôm đó, nó nhận được thư bảo đảm của “kẻ vô danh”. Nói vậy chớ khi đọc xong thư, nó biết ngay là hắn gửi cho nó. Nó mừng rơn, vân vê tấm thiệp làm hòa cùng con gấu móc khóa mà hắn tặng. Lòng nó đã quyết định tha cho hắn từ lâu nhưng cái tính tự ái cứ ngăn cản nó. Dù gì thì chuyện tin đồn cũng là một trò đùa thôi, nếu nó làm lớn chuyện quá thì chẳng phải nó có “vấn đề” sao?
Reng reng reng...
- Alô, ai ở đầu dây vậy?
- Dạ, thưa cô cho cháu gặp Minh Nguyệt.
- Cháu là ai, tên gì?
- Dạ, cháu là Minh Nhật, bạn học cùng lớp với Nguyệt.
- Cháu gặp Nguyệt có gì không?
- Dạ, cháu... cháu chỉ hỏi bài thôi ạ.
- Bài gì ? Hỏi đi.
- Dạ, cho cháu gặp bạn Nguyệt ạ.
Tiếng cười vang lên, khúc khích, ấm áp.
- Đùa đó, Nguyệt nè.
- Nguyệt à? Nhận được thư chưa?
- Ừmm, rồi, sao?
- Xin lỗi nhé?
Rồi hắn gởi nó một món quà nho nhỏ. Vậy đó, một biện pháp gỡ rối cực kì hữu hiệu. Con gái vốn thích được tặng quà, xem thư mà. Nó reo lên sung sướng, nhảy tưng tưng trên nệm, hôn con gấu nhỏ rồi bóp cái bụng mềm mềm của nó. Chợt thời gian ngừng trôi, không gian vỡ òa hạnh phúc: “I love you”. Nó trợn mắt, nhìn con gấu, lấy tay chỉ vào mũi nó: “Trông mày giống hắn ghê”.
Và câu chuyện đến đây là kết thúc. Dĩ nhiên, “chuyện tình” của nó và hắn không kết thúc nhanh đến vậy đâu, hãy còn 991 hiệp nữa cơ mà. Thử tượng tượng xem, các hiệp còn lại dành phần cho bạn đấy. Có thể câu chuyện sẽ ngày càng thú vị và gây cấn bởi nó được viết tiếp từ chính câu chuyện có thật của bạn và người ấy, đại loại như :

“Hiệp” thứ xxx: Lãng mạn
Một ngày nọ, nó và hắn ngồi ăn bắp rang và cùng xem bóng chuyền trên sân trường. Hắn say sưa theo dõi những đường chuyền đẹp mắt, nó thì ăn ngấu nghiến. Những chiếc lá úa vàng nhẹ rơi. Khung cảnh lãng mạn hết sức! Vô tình từ đâu đó trên không trung, một quả bóng do đánh mạnh quá bật ra ngoài và rơi trúng đầu, đập vào tay nó làm bịch bắp rang rớt xuống đất tung tóe. Mắt nó ứ giọt long lanh đỏ hoe, hắn lo lắng:
- Không sao chứ? Đau đầu à?
Nó nấc lên:
- Không, đền bịch bắp mới cho tui.
Mọi người òa lên cười rần rần.
Về Đầu Trang Go down
 
truyện tuổi chúng minh2
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» truyện tuổi chúng mình.
» Tuổi chúng mình
» Coi chừng sau lưng
» coi chừng sau lưng
» anh trang chung giam

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Xứ sở thần tiên của lớp 11A :: Con trai VS con gái :: Xóm con trai-
Chuyển đến